What's new

Lào - Chuyến Phượt "công tác" quái dị!

Kính chào các bác, các anh chị em.

Sau khi nghỉ ngơi bớt mệt và hoàn tất báo cáo. Tôi muốn viết về chuyến đi Lào vô cùng mệt mỏi và quái dị của mình để giúp các ace biết có những chuyến phượt "công tác" vất vả đến thế nào nha.

Nhận lời mời của một công ty sang làm ăn bên Lào, tôi chuẩn bị đồ đạc để hành trình sang nước bạn Lào.
Tại sao đi Lào mà cũng phải lo chuẩn bị. Vì trước khi đi Lào đã có mấy việc xảy ra làm tôi vô cùng mệt mỏi. Tình hình là ngày 12 tháng 10, đi nhậu về bị té xe, suýt què cẳng (sau này đi khám mới biết là bị nứt xương và đứt dây chằng chân trái). Thế nhưng chẳng được nghỉ ngơi, ngày 13 phải đi lên Củ Chi thăm nhà máy sản xuất phân bón trên đó. Buổi sáng khi ngủ dậy, chưa thấy đau mấy, nhưng đến trưa thì cái đầu gối bắt đầu sưng to lên và đau nhức không chịu nổi. Đến tối thì coi như xong, không thể nào tự đứng lên được nên bà xã phải làm cho cái gậy (thiết kế bằng 5 đốt của cái máy hút bụi mua từ Mỹ về - cái máy này từ khi mua năm 2004 đến nay chỉ dùng có 1 lần vì nó chạy điện 110v và đây là lần sử dụng có ích nhất của nó - chắc là tôi phải chụp hình nó post lên đây cho các bạn xem mới được). Thế nhưng ngày 14 tôi vẫn phải đi công tác. Tối 14/10 ngủ ngoài Phan Thiết mà đau quá. Tôi cũng đã đăng ký đi với mấy đồng chí trong nhóm Phượt Xuyên Việt của dany đi khám phá Mũi Điện nhưng rồi bỏ cuộc vì cái chân đau này. Lê lết được mấy ngày thì đồng chí Tổng Giám đốc gọi về để làm việc với các chuyên gia Mỹ. Cứ tưởng yên thân, ai ngờ ngủ nhà được đêm 18 thì ngày 19 phải theo các bạn Mỹ ra Phan Thiết rồi Phan Rang đến tối 23 mới về được. Ngủ nhà được tối 23 thì ngày 24 lại lên đường sang Trung Quốc tham dự tuần cuối cùng của Hội chợ Triển lãm Quốc tế Thượng Hải. May mà chuyến bay đi Thượng Hải rất muộn, tối 24 nên cũng nghỉ ngơi vớt vát được mấy giờ ở nhà. Tối khuya ngày 31 tháng 10 thì mới bay từ Trung Quốc về. May mà máy bay không bị muộn chứ nếu muộn thì tôi chỉ có nước là ngủ luôn ở sân bay để sáng đi luôn sang Cambodia. Hơi dài dòng nhưng để các bạn hiểu vì sao lại chuẩn bị đồ đi Lào. Và vì gấp gáp như vậy nên có rất nhiều chuyện cười ra nước mắt tại đất Lào sau này.
 
Last edited:
Sau phố bờ sông tôi đi ra khu trung tâm.

Một góc tường rào Pha Thad Luong nhìn từ ngoài đường.


Vientiane mới tám giờ tối mà đường phố đã rất vắng vẻ.


Chỉ có vài đồng chí balô đi ngược xuôi.


Patouxay Gate of Trumph cũng khá vắng vẻ.




 
Last edited:
Vòng quanh Patouxay để kiếm người nhờ chụp cho mình bức ảnh mà cũng khó. Thế mới biết một mình cũng buồn.

Kiếm được một thanh niên Lào, uốn éo ra hiệu mãi mà anh ta chẳng hiểu gì. Sau đề nghị anh ta đứng làm mẫu chụp cho anh ta một kiểu để anh ta học.
Và đây là bạn thanh niên Lào ở Patouxay.


Đây là tác phẩm mà anh bạn đã tạo cho tôi


Thật chẳng bù cho bạn Hoẵng khi đến đây đông quá phải chen nhau chụp ảnh.

Lòng vòng lúc nữa tìm được mấy bạn Philipin, Anh, Mỹ thế là kéo nhau đi chung cả đám luôn.
Tấm hình này là do cô bạn người Philipin sáng tác.


Sau đó cả bọn kéo nhau về khu Mixay chơi đêm. Khu này ngay chùa Mixay. (Ghi chú thêm là các bác nam đi chơi khu này cần phải phòng bị cho tốt nhé, có nhiều em cẳng dài rình rập cài bẫy lắm đó).
Chùa Mixay đây.


Chơi ở đó chán chê thì tôi đi về, mấy đồng chí balô kia hình như overnight luôn hay sao ấy. Nhóm chúng tôi có 3 nam và 4 nữ, tôi về thì lẻ thêm một em Philipin nữa. Thiệt hại cho cả đêm đầu tiên tại Vientiane bao gồm các món nướng (cá nhân) và một chầu bia Lào (tập thể) chỉ hết có khoảng 300 ngàn Kíp.
Về tới khách sạn là gần 2 giờ sáng. Tôi rửa ráy qua loa rồi lên gường ngủ mà chẳng thấy mộng mị gì cả nên không biết còn bao chuyện vớ vẩn đang rình rập tôi bên Lào trong những ngày tới.
 
Last edited:
Ngày 2 tháng 11 năm 2010. NGÀY THỨ 2.

Tôi vẫn thường dậy khá sớm. Sang đây không phải là ngoại lệ. Sau khi đánh răng, rửa mặt qua loa (các món này tôi thường làm qua loa từ khi còn học đại học đến giờ thành quen rồi) tôi phóng ra bờ sông để hứng gió buổi sáng từ sông Mê Kông lên.

Tôi xuống tới tận sông để vốc nước rửa mặt mặc dù khi đi xuống khá khó khăn do cái chân què lại muốn biểu tình vì hôm qua tận dụng nó quá sức. Tôi có sở thích là đi qua các con sông lớn thì xuống vục nước. Trông lèm nhèm thế thôi chứ tôi cũng vục gần hết số con sông nổi tiếng trên thế giới rồi đấy. Sông Hằng ở Ấn Độ nè, sông Nil (cả xanh và trắng nha) ở châu Phi cằn cỗi này, Trường Giang và Hoàng Hà (nhiều nơi bên Trung Quốc), Mississippi tại 6 bang rồi nha (có khi oách chả kém các bác làm ký sự Mississippi của nhà đài HTV đâu), Missouri, sông Seine (mỗi ở Paris), sông Chao Praya, sông Kwai... chưa kể sông Mã, sông Hồng và sông Thu Bồn hay Cồn Cỏ đó nha.
Mấy tấm hình khu bờ sông đang xây dựng trình cho các bác làm chứng đây.






Mai mốt bác nào sang sau, chẳng còn thấy cảnh này nữa đâu.
 
Vục nước, đi dọc đi xuôi bờ sông chán thì tôi về lại khách sạn. Cô chủ mới nhìn thấy tôi lại hỏi là hôm nay đi nướng nữa không? Tôi cười bảo sao nướng sớm thế thì cô thông báo, Lào ăn sáng cũng nướng. Tôi lắc đầu rồi ngồi vào bàn ăn sáng. Gọi là ăn tự chọn nhưng cái khách sạn này hơi khác (hình như tôi đi chuyến này gặp toàn chuyện khác người hay sao ấy), khách cứ tự chọn thoải mái trong thực đơn để trên bàn, người phục vụ sẽ mang ra cho bạn, nếu bạn muốn ăn món đó thêm thì báo và ngồi chờ một tí là lại có tiếp. Chắc họ không muốn bày ra bàn vì sợ có người thấy không ăn được chăng? Hay là sợ tốn nhỉ???
Vừa ăn, vừa nói chuyện với cô chủ KS về việc học tiếng Việt vì dạo này có nhiều người Việt Nam sang đây đầu tư lắm. Rồi cô hỏi tôi là sẽ bay tiếp đi đâu, chuyến bay lúc mấy giờ để cô thu xếp cho (thật là một cô chủ nhỏ chu đáo). Thôi nói sẽ bay tiếp đi Xiêng Khoảng và chuyến bay lúc 13:15. Cô nhắc tôi phải ra sân bay thật sớm vì các chuyến bay của Lao Airlines rất thường hay thay đổi giờ mà không thông báo trước. Tôi cám ơn mà không để ý vì chỉ tập trung vào việc ăn sáng và không nghĩ rằng một chuyện rắc rối nữa đang chờ tôi.
 
Đúng là ăn sáng bên Lào cũng nướng luôn thật.
Đây là hình minh họa cho các món nướng buổi sáng ở khu gần đài phun nước trung tâm nha, không phải bên bờ sông đâu.




 
Last edited:
Ăn sáng xong thì tôi lại quyết định đi lang thang tiếp. Trước khi đi, tôi cẩn thận về phòng để vệ sinh và kiểm toán sơ bộ. Hôm qua rút một Mil Kíp rồi, thế mà sáng nay chỉ còn hơn 300K. Nghĩ là chỉ đi loanh quanh Vientiane vài tiếng đồng hồ rồi bay đi Xiêng Khoảng nên tôi cũng chẳng lo lắng lắm. Lên đó tôi thành chuyên gia rồi, phải có người phục vụ chứ.
Thấy tôi có vẻ bặm trợn, một toán Japanese phuoters xin đi theo. Thấy được lên lãnh đạo dễ dàng quá, tôi đồng ý liền. Trong nhóm có hai em xinh lắm, bảo sang coi để nếu được là sang học luôn bên Vientiane (em nói sang để học tiếng Lào thôi – họ có ý tưởng hay thật đấy). Có hình của các em đây nhưng không dám post lên, sợ các bác ghen còn sợ bà xã em buồn, mong các bác thông cảm nha.
Mấy bạn Nhật đề nghị tôi dẫn ra sông trước. Nghĩ vừa ở sông về lại ra sông (?), bực quá nhưng không từ chối được lại rồng rắn kéo nhau ra sông lần nữa (làm anh khó quá).
Trên đường đi, gặp cái khách sạn Japanese style, các bạn Nhật khoái quá chen nhau vô chụp ảnh cật lực, đưa máy cho mình sáng tác hộ, mình cứ cầm mỗi cái bấm một phát chẳng biết chất lượng ra sao mà vừa đi mọi người vừa coi lại ảnh và cười đùa vô cùng khoái chí. Tôi cũng không biết đó lại là nhưng giây phút vui vẻ hiếm hoi trong chuyến công tác quái quỷ này của tôi.
Các bạn Nhật rất có kế họach, đi đâu, xem gì đã lên lịch rồi, mình từ trưởng đoàn lại trở thành guide. Từ bờ sông chúng tôi đi sang khu Chùa, rồi Nhà hát lớn National Opera (chắc họ nghĩ nó giống như ở VN hay một số nước khác), đi qua một số cảnh ở trung tâm thành phố, sân vận động...
Chúng tôi có đi qua một khu đất lớn bên bờ sông, có tấm biển rất chi là to đề bằng tiếng Anh và tiếng Lào (tôi không biết nội dung có giống nhau không) nhưng tiếng Anh bảo là Hoàng Anh Gia Lai đã hỗ trợ các bạn Lào x Mil USD để xây dựng các sân vận động và cở sở vật chất phục vụ cho Seagames 2009. Hình như đất đó để lại cho Hoàng Anh Gia Lai thì phải.
Gần khu đất của HAGL, mình không muốn post cái ảnh kia sợ HA kiện thì sao?



Đây là ngôi chùa mà đoàn ghé lại viếng thăm



Thấy các bác này đang sản xuất bánh, các bạn Nhật xúm vào quay phim, chụp ảnh. Mình cũng chụp một tấm post lên cho các bác coi chơi thôi chứ mình nghĩ cái bánh này không ngon (lý do rất đơn giản là vì bác làm bánh rất chi là mập).

 
Last edited:
Còn đây là cổng vào một sân vận động, giờ thành quán bia rồi, các bạn có thể thấy biểu tượng Seagmaes 2009 mờ mờ không nhỉ?

 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,679
Bài viết
1,154,695
Members
190,157
Latest member
ngoisaotravel
Back
Top