What's new

Hành trình cực Đông 23/7 - 26/7

Như các ace phượt gia đã từng tranh cãi về điểm cực Đông của chúng ta: theo sách vở thì đó chính là Mũi Đại Lãnh trên đất liền, rồi có ý kiến cho rằng cực Đông lại chính là Hòn Đôi trên bán đảo Hòn Gốm.

Thế nên, trong hành trình chinh phục cực Đông lần này nhóm em quyết định đi qua bán đảo Hòn Gốm, ra đảo Hòn Đôi, nhưng vẫn không quên ghé cả Mũi Đại Lãnh. Ngọn hải đăng và bãi biển Đại Lãnh vẫn là nơi trú quân cho những chuyến đi về cực Đông bởi phong cảnh đẹp, vị trí quan sát trên cao, và là nơi có thể đón ánh bình minh đầu tiên từ xa chiếu vào tổ quốc. Đi cả 2 nơi như thế thì cho dù ai nói cực Đông ở chỗ nào thì nhà em vẫn cứ yên tâm rằng mình đã đi qua.

Thêm nữa là lịch trình có đi Ghềnh Đá Dĩa (Đĩa) ở Tuy An, Phú Yên nên nhà em đi thẳng từ SG ra Tuy Hòa rồi đi về Tuy An trước khi quay về cực Đông.

18h30 23/07 nhóm 11 người tập trung đông đủ tại Bến Xe Miền Đông, quầy xe Thành Ban chạy tuyến SG – Tuy Hòa. 19h00 xe lăn bánh, khoảng gần 22h00 xe dừng ở Xuân Lộc cho khách ăn cơm, nhưng tụi em ăn hủ tíu, không ăn cơm. Và “xử lý” 1 số thức ăn linh tinh mà hậu cần đã chuẩn bị sẵn như chôm chôm, quýt, bánh tráng muối, khoai mì hấp Như Lan (béo lắm nha). Ăn xong lên xe đi tiếp, xe giường nằm rất êm nên cả bọn tranh thủ chợp mắt để lấy sức sau 1 ngày làm việc mệt nhọc. 4h45 xe đang vượt đèo Cả thì 2 lúa nhanh tay chộp được cảnh bình minh này từ trên xe…

IMG_0009.jpg


5h15 sáng chúng tôi đến bến xe Thành Ban tại phường phú Lâm, Tp.Tuy Hòa, chúng tôi xuống xe ngồi đợi xe trung chuyển đưa vào trung tâm Tp.Tuy Hòa nơi chúng tôi thuê xe máy.

IMG_0026.jpg


IMG_0027.jpg


Xe đưa chúng tôi đến số 02, Lê Thánh Tôn, Tp. Tuy Hòa, tranh thủ đi ăn sáng. Ập vào quán ăn ven đường với số lượng 11 người làm cho chị bán quán bị choáng, thêm nữa giọng nói từ 2 miền Nam, Bắc chắc là hơi lạ đối với chị, người sống ở dãy đất miền Trung này.

2 người này ăn cháo lòng
IMG_0031.jpg


Những người còn lại ăn bánh canh
IMG_0035.jpg


IMG_0034.jpg


IMG_0037.jpg
 
Tiếp:

Ăn tối xong chúng tôi ra ghế đá ngồi 8, đợi cho bao tử làm việc một tý rồi leo lên hải đăng ngồi hóng gió đêm. Trên này gió thổi mát rượi, mọi người cười cười nói nói, lúc thì chìm đắm theo điệu nhạc du dương phát ra từ chiếc mobile phone của ai đó làm cho khung cảnh thật là lãng moạn. Nhìn lên bầu trời thì đầy sao và có một ngôi sao rất to và sáng đang lấp lánh, xung quang là triệu triệu vì sao khác. Nhìn ra biển xa xa thì những chiếc thuyền đánh cá và câu mực đêm phát ra vô vàn những ánh sáng màu xanh tím chẳng khác nào những ngôi sao trên bầu trời kia.
Hơn 11h đêm chúng tôi di xuống chuẩn bị ngủ, để lấy sức sáng hôm sau còn đi đú đởn nữa...

Sáng hôm sau mới 4h30 là anh Dũng đã đi ngang phòng gọi chúng tôi dậy để ngắm bình minh trên biển, và cũng là nơi đón ánh nắng đầu tiên trên lãnh thổ Việt Nam. Tranh thủ vệ sinh cá nhân xong chúng tôi leo lên 108 bậc thang đế lên lại đỉng hải đăng và ngồi chờ, ai cũng súng ống sẵn sàng...

Ảnh ọt lúc này thì khá nhiều nhưng xin chọn lọc 1 số ảnh tiêu biểu để chia sẻ với bà con:

DSC_4367.jpg


DSC_4372.jpg


DSC_4432.jpg


IMG_0216.jpg


ChiTam070.jpg


ChiTam090.jpg


IMG_0248.jpg
 
Sau khi chụp ảnh chán chê thì chúng tôi xuống ăn sáng, đã nhờ mấy anh nấu dùm 1 nồi cháo gà. Gà rất ngon nha, là gà vườn nên thịt rất dai và thơm. Nhấm nháp tý chúng tôi lại kéo xuống bãi đá gần đó chụp ảnh tiếp, gần đấy có mấy bụi cây dứa gai, các mỏm đá nhô ra sát biển trông rất đẹp mắt. Lúc này cản giác như biển thật gần, tưởng chừng như chỉ đưa một cánh tay ra là đã với được tới biển rồi.
Vì thế, tụi tôi quyết định tắm biển, tiếc là lúc tắm biển không mang máy ảnh theo để chụp. Biển rất đẹp, trong xanh, nhìn thấy cát trắng ở dưới đáy, đặc biệt là không có nhiều sóng.

Quả dứa gai còn xanh

DSC_4474.jpg


và đã chín, nghe nói có thể dùng làm thuốc trị bệnh đau thận

DSC_4475.jpg


Hoa muống biển

IMG_0226.jpg


Sức sống......

IMG_0236.jpg


Em gái làm duyên

IMG_0245.jpg


Em trai cười bẽn lẽn

IMG_0259.jpg
 
Sau khi tắm biển lên thì chúng tôi chia tay với anh Dũng và anh Bình rồi xuống núi. Đi khoảng 25 phút thì tới nhà chú Mười. Cũng hơi khát nên ngôi nghỉ mệt, gọi 1 ca trà đá và chuẩn bị hành trang lên đường. Đang ngồi ăn bánh solite thì chúng tôi nhận được phiếu tính tiền là như vầy:

IMG_0264.jpg


Thì ra hôm qua dẫn đường lên hải đăng phải trả công 50k, vậy mà bây giờ chúng tôi mới biết...

Trên đường đi ra lại đèo Cả, lúc này đã 9h30, trời quang đãng và biển lại càng xanh biếc.

IMG_0273.jpg


ChiTam119.jpg


Ra ngã 3 quẹo trái, hướng về Vạn Ninh

IMG_0332.jpg


ChiTam117.jpg


ChiTam120.jpg


Qua khỏi đèo Cổ Mã là đến một ngã 3 để rẽ trái đi vào Đầm Môn (17km)

IMG_0275.jpg
 
e nhớ quá cái cảm giác buổi tối khi ở trên hải đăng vừa nghe nhạc , vừa ngắm sao , gió thì mát rượi ...............ôi nhớ quá đi cái cảm giác đó
 
Boony làm màu mạnh nhỉ hìhì.. đêm hôm ở Hải Đăng ngồi uống rượu say mềm cùng anh Bình, lên đỉnh ngồi lúc 1h sáng, gió thổi lồng lộng, cảm giác như được cưỡi gió bay lượn (thiếu mỗi cái chổi nữa là đủ bộ :D). Thật tuyệt vời lắm lắm, sáng hôm sau lại dậy sớm ngồi đón bình minh lên. Cảm giác đó khó có thể có lại lần thứ 2 ;). Mình đảm bảo rằng chỉ cần đếm đủ 108 bậc cầu thang và đi kô nghỉ là bạn có thể làm được bất kỳ cái gì đó ;)

Góp vui cùng các bạn tấm hình chụp bình minh nhé

IMG_3826resize.jpg
 
Ấy ấy, em chả làm mầu làm mè gì đâu nhá. Chẳng qua e chỉ chỉnh contrast trên máy tí thôi :D. Mà chắc là do em nghỉ nhiều quá nên mới đếm ra tới 109 bậc :Dam

Bạn buratino có cái quả mặt trời đẹp quá, hôm í mặt trời của bọn tớ bị mây ăn mất hết, chỉ loe loé mới tức :T
 
Chuyến đi này trải qua thật nhiều cảm giác. Trên những con đường làng, chúng mình đã được hít căng lồng ngực những mùi vị quen thuộc: mùi lúa non mát rượi, mùi muối biển mặn nồng, mùi nước nắm, mùi cá khô, mùi rơm khô ngọt lành và cả mùi khói đốt đồng gợi lên những cảm giác xa xăm. Chẳng thể diễn tả hết cảm giác thích thú khi mắt được ngắm nhìn những khung cảnh tuyệt đẹp, mũi được ngửi những hương vị quê hương, da được mơm man bởi cái nắng, cái gió, cái nước miền Trung. Tất cả những cảm giác ấy lung linh, sống động đến nỗi, ở trong nó tôi dường như không bắt kịp bằng tất cả các giác quan của mình.
Chẳng thề đếm hết bao nhiêu lần chúng mình hít hà: " Trời ơi, đẹp wá, đẹp đến nghẹt thở". Trong những khoảnh khắc đó chúng mình quên mất bụng mình đang đói, chân mình đang mỏi. Làm sao thờ ơ được trước một cây cầu ọp ẹp bằng ván bắc qua sông dài hun hút, một cái chợ nhỏ họp bên bờ đầm, mấy chị đi cào hến, bắt nghêu cười khoe hàm răng trắng, giọng Phú Yên trên môi đặc sệt, nghe thương thế. Những tia nắng chiếu trên mặt biển trắng lóa, xanh ngăn ngắt. Trẻ con chơi đùa dưới cái nắng gay gắt, thong dong.
Tôi đã ngây dại trước một bình minh trong vắt, nước biển xanh trong vắt. Tôi lội xuống bãi tắm dưới chân mũi Đại Lãnh, sự va chạm đến tê người của nước của cát với da thịt mình. Cái vị nồng của biển, cái rộn rã ban mai, cái không khí trong leo lẻo này, hay sự buốt lạnh truyền lên từ gan bàn chân nếu ko đi làm sao cảm nhận được.
Chao ôi là nhớ.
Sau mỗi chuyến đi lại thèm được đi. Cuộc đời là những chuyến đi.Ai mà hứa được những cái đẹp, cái chua xót, xốn xang không ngừng tuôn chảy trên mỗi bước đường?
Anh Lang, chi Boony, anh lờ đờ, cả nhà ơi... post tiếp hình nha.
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,919
Bài viết
1,156,661
Members
190,265
Latest member
sao_store
Back
Top