What's new

Hành trình cực Đông 23/7 - 26/7

Như các ace phượt gia đã từng tranh cãi về điểm cực Đông của chúng ta: theo sách vở thì đó chính là Mũi Đại Lãnh trên đất liền, rồi có ý kiến cho rằng cực Đông lại chính là Hòn Đôi trên bán đảo Hòn Gốm.

Thế nên, trong hành trình chinh phục cực Đông lần này nhóm em quyết định đi qua bán đảo Hòn Gốm, ra đảo Hòn Đôi, nhưng vẫn không quên ghé cả Mũi Đại Lãnh. Ngọn hải đăng và bãi biển Đại Lãnh vẫn là nơi trú quân cho những chuyến đi về cực Đông bởi phong cảnh đẹp, vị trí quan sát trên cao, và là nơi có thể đón ánh bình minh đầu tiên từ xa chiếu vào tổ quốc. Đi cả 2 nơi như thế thì cho dù ai nói cực Đông ở chỗ nào thì nhà em vẫn cứ yên tâm rằng mình đã đi qua.

Thêm nữa là lịch trình có đi Ghềnh Đá Dĩa (Đĩa) ở Tuy An, Phú Yên nên nhà em đi thẳng từ SG ra Tuy Hòa rồi đi về Tuy An trước khi quay về cực Đông.

18h30 23/07 nhóm 11 người tập trung đông đủ tại Bến Xe Miền Đông, quầy xe Thành Ban chạy tuyến SG – Tuy Hòa. 19h00 xe lăn bánh, khoảng gần 22h00 xe dừng ở Xuân Lộc cho khách ăn cơm, nhưng tụi em ăn hủ tíu, không ăn cơm. Và “xử lý” 1 số thức ăn linh tinh mà hậu cần đã chuẩn bị sẵn như chôm chôm, quýt, bánh tráng muối, khoai mì hấp Như Lan (béo lắm nha). Ăn xong lên xe đi tiếp, xe giường nằm rất êm nên cả bọn tranh thủ chợp mắt để lấy sức sau 1 ngày làm việc mệt nhọc. 4h45 xe đang vượt đèo Cả thì 2 lúa nhanh tay chộp được cảnh bình minh này từ trên xe…

IMG_0009.jpg


5h15 sáng chúng tôi đến bến xe Thành Ban tại phường phú Lâm, Tp.Tuy Hòa, chúng tôi xuống xe ngồi đợi xe trung chuyển đưa vào trung tâm Tp.Tuy Hòa nơi chúng tôi thuê xe máy.

IMG_0026.jpg


IMG_0027.jpg


Xe đưa chúng tôi đến số 02, Lê Thánh Tôn, Tp. Tuy Hòa, tranh thủ đi ăn sáng. Ập vào quán ăn ven đường với số lượng 11 người làm cho chị bán quán bị choáng, thêm nữa giọng nói từ 2 miền Nam, Bắc chắc là hơi lạ đối với chị, người sống ở dãy đất miền Trung này.

2 người này ăn cháo lòng
IMG_0031.jpg


Những người còn lại ăn bánh canh
IMG_0035.jpg


IMG_0034.jpg


IMG_0037.jpg
 
ké với các bạn 1 chút nhé hìhì.. Theo như mình tìm hiểu thì Ngọn Hải Đăng Đại Lãnh còn được gọi là mũi Điện nữa. Có tổng cộng 108 bậc thang, tính từ chân cho đến đỉnh có độ cao là 23,5m và so với mực nước biển là khoảng 103m, mình kô nhớ chính xác con số (theo như các anh trên hải đăng cung cấp thông tin).
 
chào mừng bạn buratino xiên vịt trở về. Chia buồn với bạn là tới nơi rồi nhưng vẫn không đến được mũi Đôi. Thôi thì để đi cùng ....Còi nhé, nghe đâu năm sau Còi đi chinh phục Đông đới (NT)
 
Tiếp đê:

Sau khi ăn uống no nê ở quán tại Chí Thạnh, đoàn chúng tôi hướng về cảng Vũng Rô, Mũi Đại Lãnh thẳng tiến:

IMG_0082.jpg


về lại ngang tp. Tuy Hòa, rồi lên đèo Cả, trên đèo lúc này là nắng chiều 3h nên thi nhau chụp ảnh, xế lái xe, ôm chụp.

IMG_0104.jpg


IMG_0109.jpg


IMG_0114.jpg


IMG_0116.jpg


Một anh trai đi xe biển số Đồng Nai cũng đang vượt đèo cùng với chúng tôi, mà chữ LD nghĩa là LIÊN DOANH, xe do công ty đứng tên chứ không phải xe cá nhân, chắc anh đang đi công tác ở Phú Yên.

IMG_0102.jpg


Ở lưng chừng đèo Cả, thì chúng tôi gặp cái bảng này:

IMG_0177.jpg


Tuy nhiên nơi này ngày nay thuộc về huyện Đông Hòa, chứ không phải Tuy Hòa nữa...vì lúc trước nơi đây đúng là huyện Tuy Hòa, còn Tp. Tuy Hòa mới là tỉnh lỵ. Ngày nay đã đổi lại thành huyện Đông Hòa mà sao người ta vẫn chưa sửa cái bảng lại nữa.?

Đoạn đường này xuống đến cảng Vũng Rô khoảng 3km nhưng là xuống dốc đèo, xe không cài số cứ thả dốc bon bon, lúc này khoảng 5h00 chiều nhưng dưới dốc này trời đã hơi tối vì đã bị đèo Cả hùng dũng ở phía trên che chắn hết ánh mặt trời hoàng hôn rồi.
 
Lúc xuống dốc thi thỉnh thoảng chúng tôi lại chộp được vài cảnh này:

IMG_0120.jpg


Cảng Vũng Rô là đây, bây giờ thì tôi mới biết, sao mà đẹp thế, nước xanh màu ngọc bích, sóng vỗ nhẹ nhàng, và lại nằm khuất sâu trong vịnh. Đây là một trong những điểm dừng chân nơi các "đoàn tàu không số" dừng lại của đường Hô Chí Minh trên biển. Nơi mà trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước của nhân dân ta, để chi viện vũ khí chiến đấu cho chiến trường Miền Nam, quân và dân ta ngoài con đường bộ vượt Trường Sơn, còn có con dường vận tải trên Biển Đông.

IMG_0125.jpg


và Vũng Rô đã được công nhận là di tích lịch sử.

IMG_0267.jpg


Tưởng nhớ lại những trang sử hào hùng của dân tộc và không khỏi xúc động. Đoàn chúng tôi làm một phút mặc niệm tại đây, trong lúc đang im lặng thì có 1 anh lính cảng đi đến, hỏi:
- Các anh chị làm gì ở đây vậy? Đây là nơi cấm vào.
- Lờ đờ: Àh, bọn em đi du lịch, sẵn tiện đi ngang cảng Vũng Rô thấy đẹp quá nên vào tham quan tý.
- Vậy àh....(ra vẻ suy nghĩ và nhìn dò xét, vì thay ai tay cũng lăm lăm máy ảnh, xe thì balô, bị gậy tứ tung, cuối cùng chắc biết là dân nhà phượt)
- Lờ đờ: Vâng, bọn em chụp vài cái ảnh rồi đi ngay mà.
- Ok, không sao (cười)

Tranh thủ dịp may hiếm có, nhóm quyết định auto máy chụp ảnh tập thể. Nhưng lúc này trời đã nhá nhem tối nên hình không sáng lắm.

IMG_0145.jpg


Và thêm vài tấm nữa:

DSC_4289.jpg


ChiTam048.jpg


Anh này kêu một cái quay lại liền, chụp luôn....

DSC_4211.jpg
 
Rời cảng Vũng Rô, chúng tôi tiến về Mũi Đại Lãnh, đường đi mới mở ven biển rất đẹp, tiếc là không nhìn thấy hoàng hôn được vì dãy núi đèo Cả đã che mất rồi. Chúng tôi đến được quán của chú Mười lúc 17h45, lò dò hỏi chú đường lên Hải Đăng, chú nói để chú dẫn lên cho, cứ gửi xe ở đây, không cần khóa cổ đâu. Thế là 11 người tay xách nách mang bắt đầu leo lên, theo lời chú thì cuốc bộ khoàng 25-30 phút.
Chú Mười đi trước cầm đèn pin soi đường, vì lúc này trời đã tối nên chúng tôi khó thấy đường đi, trên con đường mòn xen lẫn đất, cát, đá và những bụi cây và thỉnh thoảng có những rãnh nước nhỏ cắt ngang đường, nếu sơ ý sa chân xuống là nguy to.
Leo khoảng 15 phút thì số lượng đã chia làm 2 phe rõ rệt, những ai đi nhanh thì theo kịp chân chú Mười, còn 5,6 người tụt lại phía sau, vì vậy tụi tôi phải đi chậm chậm để chờ, và con cảnh báo những rãnh nước cắt ngang đường cho mọi người phía sau biết. Lúc này trời tối hẳn, quên mang đèn pin nên tôi dùng cái dtdđ của mình để soi đường.
Nhìn thấy hải đăng từ xa xa. khi đến những bậc cuối cùng thì chú Mười dừng lại, chia tay:
- Tới rồi đó, mấy cháu cứ vèo (vào) rồi gặp mấy anh ở trong đó.
- Còi: dạ, tụi cháu có liên lạc với anh Thắng rồi.
- Anh Thắng về Quy Nhơn nghỉ phép rồi, nhưng có người thay thế trên đó, cứ yên tâm.
- Còi: cám ơn chú đã dẫn lên.
- Không có gì...(suỵt), àh, trong đó có mấy con chó, thấy người lẹ (lạ) nó hay sủa, có gì nhớ LE lên nha.
- Tùng: LE là sao hả chú?
- Thì mình LE lên, để mấy anh ra đón vô. Coi chừng nó cén (cắn).
- Tùng: Dạ vâng, cháu biết rồi, cảm ơn chú.
- Cả đám: cười ngất....=))

(Vô vàn xin lỗi những người Phú Yên, Bình Định...tôi không có ý định chỉ trích mà chúng tôi nghe sao kể lại vậy, đây chỉ là ngôn từ địa phương, mà tiếng địa phương thì mỗi vùng miền mỗi khác, chỗ thì nói sai nguyên âm, nơi thì nói sai phụ âm...
Ví dụ người miền Tây Nam Bộ của tôi thì phát âm không phân biệt được chữ d & v, hay nói sai phụ âm cuối -n và -ng: khoai lang, hoa lan cũng nói như nhau.
Người Nam Định thì hay nói L thành N và ngược lại.
Trong khi đó người Phú Yên thì nguyên âm A --> E và Ê --> Ơ
Cũng chính vì nguyên nhân này mà suốt chặng đường cả đi lẫn về nói mãi một câu: Em không thở....(thể)... :LL)

Đường lên, chụp từ trên Hải đăng

ChiTam096.jpg


Tiếp đón chúng tôi là anh Dũng và anh Bình, người Quy Nhơn, anh mời ngồi uống trà, nghỉ mệt. Lúc này vừa đói vừa khát chỉ mong sao có ca trà đá uống cho nó đã khát, mà cũng hiểu ý chúng tôi anh Dũng cho mang 1 ca trà đá bự, uồng no nê luôn. Sau đó anh chỉ chỗ cho chúng tôi tắm giặt và phòng để nghỉ ngơi, mỗi người một giường đàng hoàng, nói chung chỗ ngủ khá tốt. Chỉ có điều phòng tắm chỉ có 1 phòng nên phải chờ đợi rất lâu, bọn con trai chúng tôi thì dễ, tắm tiên nhanh gọn lẹ tại cái bồn nước ngọt...Còn mấy chị mấy cô thì lần lượt lâu thấy ớn.
 
Để đến được hải đăng, bọn em phải mất 4 lần đi qua đi lại cái đèo Cả, vì bản thân bọn em lẫn người dân ở đây đều bị lầm lẫn giữa hải đăng đại lãnh & phú yên. Cuối cùng hỏi được đường đi từ ngay cảng Vũng Rô. Từ ngoài vào 1 đoạn ...bao nhiêu em không biết chính xác, chỉ biết bên tay trái có 1 con dốc lát đá, dẫn thẳng xuống làng. Từ đó trở đi là 1 con đường tuyệt đẹp giữa lòng núi, gần như không 1 bóng người. Cứ men theo con đường đó tới ngã ba thì tạt vào. Đường vào hải đăng lại xuống 1 con dốc. Lúc em đến trời nó thế này
IMG_0525.jpg
 
Gần 20h thì toàn thể chúng tôi đã gột rửa sạch bụi trần sau một ngày đầy bụi bặm. Giờ chuẩn bị ăn tối thôi, vì đã nhờ các anh trên hải đăng nấu ăn rồi. Các anh thật chu đáo, dọn sẵn ra bàn cho chúng tôi luôn, chỉ việc ngồi vào và…xơi. Lúc này thì đoàn gặp anh Hiển, một người bạn của anh Hòa mà đã liên lạc và tham gia chinh phục cực Đông với chúng tôi vào ngày hôm sau. Anh từ SG ra trước còn anh Hòa thì sáng hôm sau mới ra đến Đại Lãnh. Chúng tôi dùng cơm chung với anh và cũng làm vài ly cho nó ấm bụng (chai rượu mua từ dưới nhà chú Mười đem lên). Bữa cơm thật thịnh soạn với các loại hải sản tươi ngon béo tốt, thuộc loại…hàng khủng. Nhìn râu con mực mà cứ tưởng râu con bạch tuộc. Thật mà ăn ở SG thì hiếm khi nào có được như thế này, nếu có đi chăng nữa thì tiền cũng tỉ lệ thuận với kích cỡ con tôm.

Xin minh họa bằng vài bức ảnh:

IMG_0535.jpg


Mực hấp gừng.....

IMG_0538.jpg


Ghẹ này hơi nhỏ

IMG_0542.jpg


Tép rang

IMG_0537.jpg


Đây mới là tôm nè

IMG_0541.jpg


IMG_0540.jpg


Cá thu kho, và canh chua nữa...

IMG_0539.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,919
Bài viết
1,156,661
Members
190,265
Latest member
sao_store
Back
Top