What's new

FANXINPAN 11'11'11- Trẩy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Chúng tôi như những kẻ ngây thơ điền rồ, chúng tôi như những kẻ yếu đuối và sợ hãi...Chúng tôi sợ hãi những khoảnh khắc này mãi mãi trở thành lịch sử của riêng chúng tôi, chúng tôi sống vội vã chỉ sợ những giây phút đó trôi qua mãi mãi, chúng tôi sợ hãi sẽ sống mà bỏ phí những khoảng khắc không thể nào quên trong đời, chúng tôi làm sống lại những khoảnh khắc đó mỗi ngày bằng những dòng status da diết của mỗi thành viên trên Facebook.....
Ai đó đang yêu,
Ai đó đang nhớ
...Và ai đó đang làm thơ!

Ai đó đang nhớ cảm giác ngủ trong những chiếc lán đơn xơ với những chiếc rễ cây gồ lên dưới lưng và chưa quen được ngủ trên những chiếc đệm sạch sẽ thơm tho khi trở về nhà.
Ai đó còn mang trại xuống phòng khách nhà mình và ngủ chỉ một đêm thôi như thế...
Ai đó chưa quen được rửa mặt bằng khăn bông, thay vì dùng những chiếc giấy ướt;
Ai đó chưa quen được dòng nước ấm áp từ bình nóng lạnh, thay vì làn nước lạnh ngắt từ dòng suối trong vắt réo rắt chảy;
Ai đó giật mình vì tiếng còi xe;
Ai đó về đến nhà và hú lên một tiếng chào ba mẹ;
Ai đó mở cánh cửa tủ lạnh, vô tình một khay đá rơi xuống nền nhà làm những viên đá vỡ tan, chẳng buồn nhặt lên, bồi hồi đứng lặng để thấy tim mình rộn ràng, như lúc nhìn thấy những miếng băng đầu tiên trên con đường lên đỉnh;
Ai đó vẫn ngâm nga bài hát chúng tôi hát vào buổi sáng sớm, sau đêm cuối cùng ngủ trong rừng, trước khi chúng tôi trở về với thế giới hiện tại, đẹp đẽ và tinh tươm, nhưng quá nhiều ồn ào để cảm nhận những thứ đơn xơ giản dị, mộc mạc mà xù xì.....
Ai đó vẫn hàng đêm xem ảnh và tự nhiên bật cười, rồi không hiểu tại sao mình lại khóc
Ai đó nói rằng điều lớn nhất học được từ chuyến đi là nghĩ mình có thể làm được điều trước đây mình không thể;
Ai đó gào lên qua loa trong đêm rượu cuối cùng ở nhà A Tỏa: “Các bạn đã tìm lại được chính mình chưa?”
Ai đó chia nhau bao thuốc dù trước đó thuốc lá là một cái gì đó xa lạ;
Ai đó lại ào ào tổ chức những cung đường mới, có lẽ chỉ để gặp nhau, nghe nhau kể về những chuyện tất cả đều đã biết...Có lẽ chúng tôi đã nhớ nhau quá. Hay chúng tôi nhớ mùi núi rừng Hoàng Liên với ánh trăng lạnh ngắt trong 3 đêm ở rừng, với ánh bình minh le lói len lỏi xuyên qua từng vạt rừng trúc lúc chúng tôi dạy từ 5h sáng để đánh chiếm đỉnh trong ngày thứ 3; với những lối đi đã mọc đầy rêu vì có lẽ rất lâu rồi chưa có dấu chân người in lên đó; với ảnh lửa bập bùng chỉ đủ sưởi ấm một bên, và một bên vẫn thấy lạnh ngắt sương đêm;

Còn ai đó đang nhảy cẫng lên vì người yêu đòi chia tay....”Từ nay ta được tự do rồi”!

Ai đó đang tiếc nuối!
 
Last edited by a moderator:
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Ờ thì ăn uống phải nhã nhặn vào chứ:)
IMG_4222.jpg

Chụp ảnh trước khi lên đường
IMG_8772.jpg


Rồi thì ào lên
IMG_8785.jpg


IMG_4224.jpg


Bắt đầu lên đường
IMG_4226.jpg


IMG_4231.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Ngày thứ 2 thực sự là một ngày thử thách, nhóm cuối cùng tối qua về đến lán khoảng 7h30, ai đó đang hoang mang: " Đêm nay lại là một đêm như vậy?". Ai cũng sợ phải trải qua những giây phút như thế: xung quanh chỉ là ánh đèn pin loang loáng, một bên là vực, một bên là cây bụi rậm rạp, đôi khi băng qua những con suối với những tảng đá mọc đầy rêu. Ai đó suýt chút nữa trượt chân rơi xuống....

Vì vậy, sáng nay ai cũng quyết tâm hơn với hy vọng không đến điểm tiếp theo muộn như ngày hôm qua. Nhưng hôm nay, thử thách của chúng tôi không phải về mặt thời gian. Thử thách của chúng tôi là ở những vách đá rựng đứng, những chiếc cầu tạm bắc treo leo bên hông một tảng đá. Chúng tôi vẫn phải dừng lại chờ một nhóm porter đi trước mở đường. Chân tôi đã run khi bước qua chiếc cầu như thế, tôi đã không dám nhìn xuống dưới khi tôi quấn dây thừng vào tay và bắt đầu đu lên...Porter nào đã nói:"Vài khách xấu số đã tử nạn trên cung đường này!"
 
Last edited:
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

IMG_4232.jpg


IMG_4228.jpg


Một nhóm đứng đợi porter mở đường. Chúng tôi vừa vượt qua một vách đá ngắn nhưng không gian rất hẹp và ngay bên dưới là vực
IMG_4227.jpg


Qua một rừng cây thảo quả, cách lán chúng tôi nghỉ đêm qua một sườn núi. Chúng tôi ngạc nhiên bắt gặp tấm biển này.
IMG_8800.jpg


Ngồi nghỉ
IMG_8805.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Trời hôm nay quá đẹp để chúng tôi đi và chụp ảnh
IMG_8807.jpg


IMG_8810.jpg


IMG_8831.jpg

Tranh thủ ngủ một chút
IMG_8869.jpg

Và bị.....
IMG_8871.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

IMG_4236.jpg


IMG_4234.jpg

Và tranh thủ phơi găng tay lúc nghỉ
IMG_4248.jpg

Tranh thủ chụp ảnh
IMG_4255.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

IMG_4239.jpg

Và vui đùa lúc nghỉ ăn trưa ngày thứ 2
IMG_8894.jpg


Ai đó muốn ôm hết cả mây trời..
IMG_8840.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Tôi xin phép sẽ trở lại cung đường của ngày thứ 2 sau khi copy đầy đủ ảnh của các thành viên trong đoàn sau. Với những bức ảnh hiện tại, có lẽ chưa mô tả hết sự nguy hiểm trên con đường chúng tôi đi. Hẳn là có lý do để chúng tôi ồ lên sung sướng, ôm nhau hò hét khi biết chúng tôi đã đi một con đường khác, khó hơn khá nhiều.
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

3h chiều, tôi nghe thế tiếng của nhóm 1 thông báo đã điểm nghỉ chân ở độ cao 2.800, tôi vừa mừng và thú thực, một chút hơi thất vọng. Thất vọng có lẽ chỉ là do so sánh với cung đường ngày hôm qua. Chúng tôi đến sớm và có nhiều thời gian nghỉ ngơi và ngắm cảnh vật xung quanh nhiều hơn, nói chuyện với nhau nhiều hơn.

Các poter đến trước đã nhóm lửa, và chúng tôi làm một cái giàn để phơi khô đồ
IMG_4257.jpg


IMG_4259.jpg

Và một bếp lửa khác để nấu cơm và sưởi ấm
IMG_4260.jpg
 
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

PORTER...Tôi muốn viết đôi dòng về họ...

Đêm thứ 2, chúng tôi đang ở độ cao 2.800m, nhiệt độ có lẽ chỉ khoảng 5độ C gì đó. Nơi chúng tôi nghỉ là một khoảng đất trống, 8h tối, chúng tôi không thể ngủ được vì còn quá sớm, chúng tôi ngồi bên nhau, bên bếp lửa.

Đêm qua quá mệt, tôi chui vào lán và túi ngủ, ngủ một mạch. Đêm nay, tôi ngồi bên bếp lửa, cạnh những porter. Họ không hề có túi ngủ, hoặc lán. Họ dải tấm bạt nhựa và ngủ ngay cạnh bếp lửa với những chiếc áo phong phanh trong thời tiết như vậy....

IMG_8919.jpg


IMG_8920.jpg

Bếp lửa có đủ sửa ấm cho họ?
IMG_8927.jpg


Hay nó lạnh lẽo như ánh trăng đêm nay
IMG_8922.jpg
 
Last edited:
Re: FANXINPAN 11'11'11-Chảy hội trên con đường bị thời gian quên lãng

Họ vẫn cười, vẫn giúp chúng tôi một cách tận tình nhất. Có ai đó trong đoàn có cách cư xử chưa đúng mực với họ...Và đã có ai đó nên tiếng phản đối điều đó (Thanks Bống Hằng vì điều này). Nếu không có họ, chắc chắn chúng tôi không thể đi được. Chỉ việc mang thân xác chúng tôi và khoảng 7kg trên vai đã là một vấn đề lớn rồi.

IMG_8916.jpg


Còn chúng tôi được ngủ trong những chiếc lán, tuy hơi chật trội, nhưng lại rất ấm ấp theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng, vì chúng tôi đã nằm rất gần nhau.
IMG_8900.jpg
 

Hỏi Phượt

Forum statistics

Threads
56,679
Bài viết
1,154,719
Members
190,157
Latest member
ngoisaotravel
Back
Top